jacaranda

Cánh Thiệp Mùa Đông


  


Đưa tay đón, cánh thiệp mùa hư ảo 


Dòng tâm tình, như chiếc áo đêm đông 


Khoác lên vai, ấm thêm lòng tri kỷ 


Ý chân thành ... ai biết lại hư không ... 


 


 


Ngày vẫn thế, cứ theo ngày mà đến 


Đêm vẫn đêm, bên ngọn nến thơ tràn ... 


Phủ cuộc đời, bằng những thoáng mơ hoang 


Suối đã cạn, sao Mắt còn mưa lũ ? 


 


 


Phượng đã chết, theo những mùa hạ cũ 


Thu khóc gì ? mà Lá phủ miên man 


Đông vì đâu, mà Tuyết lại bàng hoàng ? 


Đem lấp kín, cho khắp vùng ... tang trắng ... 


 


 


Mùa lạnh giá, sầu đông như giọt đắng 


Cánh thiệp người, như tia Nắng lung linh 


Khép bàn tay, ép sát lòng ngực mình 


Mà nghe gió, nhắn dòng tin ... người chúc ... 


 


 


 


 


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 25 tháng 12 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Cánh Thiệp Mùa Đông"